Ngày Đăng: 30 Tháng 09 Năm 2011 “Nói thật là hôn nhân của tôi đã tan vỡ, vợ đã chuyển về nhà ngoại ở cách đây mấy tháng rồi. Mọi thứ quá nhanh, đổ vỡ quá bất ngờ, bây giờ tôi vẫn chưa bình thường được,” Hiệp “Gà” chia sẻ.
Nghe như có giông tố lại nổi lên trong cuộc sống mới của anh?
Nói thật là… cuộc hôn nhân ấy đã tan vỡ (ngửa mặt lên, đặt tay lên ngực, hất tóc sang bên). Có lẽ nhiều người sẽ bất ngờ lắm, nói ra chỉ một câu thôi nhưng tôi nghĩ rằng cần phải vài tiếng “giải trình” thì người ngoài mới có thể thông cảm được. Chị là người đầu tiên tôi phát ngôn thẳng thắn, vợ đã chuyển về nhà ngoại ở cách đây mấy tháng rồi. Mọi thứ quá nhanh, đổ vỡ quá bất ngờ, đối với bản thân đến bây giờ tôi vẫn chưa bình thường được.
Ai là người đưa ra quyết định đáng buồn này, anh hay vợ anh?
Tôi chưa bao giờ có ý định bỏ một người vợ nào hết, toàn người ta bỏ mình đi thôi. Trong cuộc hôn nhân đầu tiên, Quý là người chủ động đưa đơn ra tòa, cả ba lần tòa án gọi, Quý đều là người đến trước. Còn cuộc hôn nhân thứ hai với Trang, chúng tôi chưa đăng ký, mới chỉ làm đám cưới.
Nguyên nhân là gì thế anh?
Nguyên nhân à? Là hiểu lầm. Cả hai cô, cô nào cũng do hiểu lầm cả. Mà tôi cũng có lỗi, tôi đã nói dối. Nhưng nói dối là chuyện bình thường trong một gia đình chứ, đôi khi vì quá sợ mất đi một người mình cần ở bên cạnh, mình đã nói dối những điều rất vớ vẩn.
| Hiệp gà và Thu Trang trong ngày cưới |
Nếu chỉ vì hiểu lầm, anh có thể giải thích với cô ấy chứ? Anh có làm gì níu kéo lại cuộc hôn nhân này không?
Khi tôi không đúng và đã cố gắng hết sức (cố gắng ở góc độ xin lỗi chứ không phải van xin) nhưng nếu không được chấp nhận, tôi sẽ nhận phần lỗi và hậu quả đó. Tôi không quyết định kết thúc nhưng tôi không níu kéo nữa.
Tôi nghĩ một cuộc hôn nhân có tình yêu không dễ gì có thể chia cắt chỉ vì chút hiểu lầm hay câu nói dối vớ vẩn?
Tôi không biết, nhưng hầu hết phụ nữ đều cực kỳ yêu thương tôi, kể cả hai người đã bỏ tôi ra đi. Trang nói với tôi: “Em đã bị loại ra khỏi cuộc chơi của anh, loại ra khỏi giải đấu của cuộc đời anh”. Tôi trả lời cô ấy rằng: “Em tự loại mình khi đối thủ quá yếu”. Trang là một người cầu toàn và muốn sống bình an.
Anh đã nhọc công xây dựng gia đình đến lần thứ hai bất chấp búa rìu dư luận mà vợ anh vẫn cảm thấy không có tương lai và không cảm thấy bình yên với anh ư?
Tôi làm đám cưới vì có con, không phải quyết định chính thức. Dù tôi đã và vẫn yêu Trang rất nhiều. Bây giờ Trang cũng nhận ra điều này. Cô ấy là người quá thẳng thắn và khắc nghiệt đến cay nghiệt. Có lẽ cuộc sống hôn nhân, tình yêu chẳng bao giờ đủ.
Giờ anh có thấy tiếc vì không giữ được những người phụ nữ đã đến với mình?
Chẳng tiếc. Tôi nghĩ người ta chỉ nuối tiếc khi chưa cố gắng thôi, còn tôi đã cố gắng hết sức rồi mà không giữ được nên dù nó thế nào mình vẫn phải vui. Tất nhiên tình cảm vẫn có những tiếng nói riêng của cảm xúc, vẫn khiến mình đau mỗi khi nghĩ đến, vẫn làm cuộc sống của mình rối tung lên ở tận bên trong. Con người mà.
Khi buồn, cảm xúc của tôi hơi nặng nề. Nếu gặp tôi trước đây và bây giờ, bạn sẽ thấy tôi gầy đi rất nhiều. Mà tệ nhất là khi tôi gầy đi, những người xung quanh lại bảo: “Thôi chết, thằng này lại nghiện rồi”. Tôi biết ngay ánh mắt hồ nghi ấy, hàng trăm ánh mắt như thế cứ đổ dồn về tôi. Nhưng đối với tôi bây giờ, sự hoài nghi không quan trọng, nhưng nếu ai đó hỏi thẳng, tôi có đủ tự tin trả lời: “Không, anh quên nó lâu rồi”.
Tất cả những sự cố đến với cuộc đời tôi cho đến lúc này, những chuyện rất dở đều liên quan đến phụ nữ (ba người: Quý, Trang và một mối tình hồi sinh viên). Cả hai lần tôi làm đám cưới đều là vì đã có em bé. Ngày trước tôi cưới Quý vì có Huyền bây giờ, còn Trang, tôi quyết định cưới vì Trang có bầu, nhưng không may đến khi ăn hỏi lại bị hỏng (buồn).
Trong cơn bão dư luận ở thời điểm anh tổ chức đám cưới với chị Trang, hầu hết đều đổ tội cho anh, anh đã đi qua nó như thế nào?
Tôi luôn nghĩ rằng mình phải xác định được mình là ai, bản chất mình thế nào, mình là người như thế nào trong mối quan hệ ấy mới là quan trọng.
Bài học này là điều đầu tiên tôi học được ở thầy trong trường sân khấu. Thầy tôi từng nói: “Ai xác định được rõ bản thân mình là ai thì chắc chắn sẽ thành công”. Nhưng nói bao giờ cũng dễ hơn làm. Bởi vậy mà tại sao tôi biết hào phóng quá là không tốt nhưng vẫn làm.
Con gái sống cùng anh, một người cha nghệ sĩ đơn thân chăm sóc cháu thế nào nhỉ?
Sáng nào tôi cũng đưa cháu đến trường, buổi chiều có hôm đón được, có hôm không. Nói chung mỗi chiều, tôi luôn bị xáo trộn vì chuyện về: con được đón chưa, con về nhà chưa… luôn là những câu hỏi thường trực. Sau khi con đã về nhà, tôi thường có một “bài” nói chuyện với con qua điện thoại để động viên tinh thần. Hầu như ngày nào cũng vậy.
Mỗi khi đưa cháu đến lớp, sau khi chào tôi, con bé luôn nói một câu với theo: “Bố nhớ chiều đến đón con”. Và nếu chiều nào tôi đến được, nó nhìn thấy sẽ… rú lên từ xa (cười).
Vậy còn với con cái, tự đánh giá về mình, anh thấy anh là một ông bố thế nào?
Nếu tự đánh giá về một ông bố nuôi dạy con, tôi thấy mình là một ông bố cực kỳ thiếu trách nhiệm.
Biết thế sao anh không để cháu về ở với mẹ?
Không có người bố, người mẹ nào muốn thiếu trách nhiệm với con cả. Nhưng nếu thường xuyên không đón con được vì lý do công việc thì hãy nên nhận đó là là thiếu trách nhiệm để mà cố gắng. Mục đích của tôi là để cho con gái có cuộc sống tốt hơn. Còn tôi biết chắc chắn một điều, người tác động nhiều nhất đến tôi là con gái và người tác động nhiều nhất đến con gái tôi chắc chắn là tôi.
Sources: tinmoi |